Xiaomi ra mắt vòng đeo tay thông minh Smart Band 8 Pro
U.22 Việt Nam sẽ tham dự giải giao hữu quốc tế tại Trung Quốc, với chủ nhà U.22 Trung Quốc, Hàn Quốc và Uzbekistan vào tháng 3 tới đây. Trong số này, Uzbekistan là đương kim á quân giải U.23 châu Á, Hàn Quốc là đương kim vô địch nội dung bóng đá nam ASIAD. So với các đối thủ mà U.22 Thái Lan chuẩn bị đụng độ tại Doha Cup, gồm Úc, UAE, Croatia, Qatar và Ai Cập, các đối thủ nêu trên của U.22 Việt Nam có trình độ không chênh lệch nhiều. Điều đó hứa hẹn sẽ tạo ra những trận đấu có chất lượng cao cho đội bóng của HLV Kim Sang-sik.Giải giao hữu tại Trung Quốc vào tháng 3 dành cho U.22 Việt Nam cũng cho thấy Liên đoàn Bóng đá Việt Nam (VFF) không hề bị động trong việc chuẩn bị cho chiến dịch SEA Games. Những sự chuẩn bị, những kế hoạch đã có từ trước. Nhìn qua 4 đội tham dự giải giao hữu tại Trung Quốc, gồm chủ nhà U.22 Trung Quốc, Hàn Quốc và Uzbekistan, thấy rõ U.22 Việt Nam là đại diện duy nhất đến từ khu vực Đông Nam Á. Điều này cho thấy các đối thủ rất coi trọng chúng ta, đồng thời mối quan hệ quốc tế của bóng đá Việt Nam rất tốt, nhận được sự đánh giá cao của các nền bóng đá có trình độ cao ở châu Á. Về mặt chuyên môn, khi đá với các đội U.22 Hàn Quốc, Uzbekistan và Trung Quốc, U.22 Việt Nam sẽ cho các cầu thủ trẻ làm quen với khả năng chống chịu sức ép, rèn luyện khả năng phòng ngự, thông qua đó sàng lọc lực lượng bước một trước các đối thủ mạnh. Đây là giai đoạn mà sẽ có nhiều cầu thủ mới được gọi lên đội tuyển, trong đó có lẽ có khá nhiều cầu thủ thuộc hàng phòng ngự.Nếu như hàng tấn công của U.22 Việt Nam, gồm những cái tên như Vĩ Hào (CLB Bình Dương), Đình Bắc (CLB Công an Hà Nội), Quốc Việt, Đức Việt (Ninh Bình), Văn Trường (Hà Nội FC), Khuất Văn Khang (Thể Công Viettel)… đã thành danh, thì hàng phòng ngự hiện chưa có nhiều cầu thủ có đẳng cấp tương tự. Ngoài ra, vấn đề chống bóng bổng của hàng phòng ngự là vấn đề được nói đến nhiều trong thời gian qua. Tất cả những điều này sẽ được xem xét và được giải quyết ở giải tập huấn tại Trung Quốc. Còn cơ hội nào tốt hơn cơ hội thi đấu với những đội mạnh hơn, những đội rất giỏi không chiến tại châu Á như Hàn Quốc, Trung Quốc và Uzbekistan, để rèn luyện hàng phòng ngự, rèn luyện khả năng không chiến của hàng phòng ngự U.22 Việt Nam như cơ hội đang có?Sự chuẩn bị kỹ của VFF và của đội tuyển U.22 Việt Nam cũng hé mở chuyện đội đã có lộ trình chi tiết cho quãng đường chinh phục HCV SEA Games 33. Từng giai đoạn khác nhau, U.22 Việt Nam sẽ có những trận đấu khác nhau, với đối thủ cọ xát phù hợp cho từng giai đoạn. Bóng đá Việt Nam đã có kinh nghiệm sau hành trình lên ngôi vô địch AFF Cup 2024. Trên hành trình đấy, đôi lúc đội tuyển Việt Nam cũng bị chỉ trích vì những kết quả không như ý ở các trận giao hữu hồi năm ngoái, hoặc có ý kiến khác cho rằng VFF và đội tuyển Việt Nam bị động khi chuẩn bị cho giải vô địch bóng đá Đông Nam Á. Tuy nhiên, thực tế đã chứng minh điều ngược lại.Lần này cũng vậy, VFF và đội tuyển U.22 Việt Nam đang âm thầm chạy nước rút cho đại hội thể thao Đông Nam Á. Sự bất ngờ dành cho các đối thủ vẫn còn ở phía trước. Chúng ta chắc chắn không muốn chịu thua các nền bóng đá lân cận, không muốn chịu thua các đội U.22 Thái Lan hoặc U.22 Indonesia trong cuộc đua tại SEA Games 33 và xa hơn nữa là các giải đấu quốc tế trong tương lai gần.Khám phá ẩm thực Ý trong bữa tiệc đặc biệt ở TP.HCM
Ngày 23.2, ông Nguyễn Đình Tịnh, Phó chủ tịch UBND H.Đơn Dương (Lâm Đồng), cho biết sau khi họp bàn, không thể tháo bớt biển báo cấm đậu xe ngày chẵn dọc QL27 đoạn qua xã Lạc Lâm (Đơn Dương).Ông Tịnh thông tin, sau khi báo chí phản ánh QL27 đoạn qua xã Lạc Lâm (Đơn Dương), chỉ khoảng 1km nhưng có 23 biển báo giao thông cấm đậu xe ngày chẵn trông lóa mắt; huyện đã chủ động mời các cơ quan liên quan họp để có giải pháp tháo bảng.Buổi họp có đại diện cơ quan chuyên môn của Sở GTVT Lâm Đồng, đại diện Phòng CSGT (Công an Lâm Đồng), Khu Quản lý đường bộ IV.1 (Cục Đường bộ, Bộ GTVT), Ban An toàn giao thông tỉnh Lâm Đồng và các đơn vị liên quan của H.Đơn Dương.Các đơn vị dự họp thừa nhận việc cắm nhiều biển báo cấm đậu xe dọc QL27 đoạn qua xã Lạc Lâm trông lóa mắt nhưng không thể tháo bỏ. Ông Tịnh giải thích, việc lắp đặt các biển báo trên tuyến QL27 đoạn qua xã Lạc Lâm được thực hiện theo đúng quy định tại Quy chuẩn kỹ thuật quốc gia về báo hiệu đường bộ QCVN 41:2019/BGTVT do Bộ GTVT tải ban hành.Theo quy chuẩn đó, khi qua ngã 3 phải đặt bảng cấm. Đặc thù của H.Đơn Dương có tuyến đường song song với QL27, do đó, những điểm giao cắt giữa 2 con đường phải đặt biển cấm. Việc lắp đặt biển báo là cần thiết để tránh tình trạng xe đậu chắn lối ra vào, ảnh hưởng đến giao thông chung và đảm bảo cho việc xử lý vi phạm đối với các phương tiện đậu đỗ sai quy định.Ông Tịnh cho biết thêm, trước khi triển khai lắp đặt biển báo, UBND H.Đơn Dương đã tổ chức buổi làm việc và khảo sát thực tế cùng với các đơn vị liên quan, bao gồm Văn phòng Quản lý Đường bộ IV.1 (đơn vị quản lý tuyến QL27), Ban An toàn giao thông tỉnh Lâm Đồng và Phòng CSGT (Công an tỉnh Lâm Đồng)."Việc cắm 1 biển báo cấm đậu xe ngày chẵn kèm biển phụ phía dưới với nội dung "chiều dài giới hạn" trong quy chuẩn không có. Nếu như vậy khi có xe vi phạm cơ quan chức năng không xử phạt được. Theo quy định qua ngã ba hết hiệu lực bảng cấm. Do đó, để bảo đảm an toàn giao thông phải cắm bảng cấm đầu mỗi ngã 3"- Ông Tịnh giải thích thêm.Như Thanh Niên đã thông tin, đoạn QL27 đi qua xã Lạc Lâm (Đơn Dương), dài khoảng 1km từ UBND xã Lạc Lâm đến nhà thờ giáo xứ Lạc Lâm nhưng có có "rừng" biển cấm đậu xe ngày chẵn. Lãnh đạo Sở GT-VT tỉnh Lâm Đồng, cho biết việc đặt các biển báo cấm đậu xe này do đơn vị quản lý hạ tầng thuộc UBND H.Đơn Dương mới cắm. Việc cắm biển báo sau mỗi đoạn giao với QL27 là không sai nhưng nhìn khá kỳ quặc.
Mở bán căn hộ cao cấp CT2 VCN Phước Long chỉ từ 799 triệu đồng
Hội thao năm nay được tổ chức tại 5 khu vực. Khu vực 1 là các đơn vị miền núi phía Bắc tổ chức tại tỉnh Lai Châu từ ngày 3 – 5.8. Khu vực 2 là các đơn vị Tây Nguyên - Duyên hải miền trung – Lào tổ chức tại tỉnh Kon Tum từ ngày 16 – 19.8.
Sáng 4.1, tại Trung tâm hoạt động Thanh Thiếu nhi tỉnh Lâm Đồng, Lê Dương Thể Hạnh (44 tuổi) ra mắt cuốn sách Hành trình xanh. Đây là cuốn sách thứ 7 của nữ tác giả khiếm thị được trình làng.Buổi giao lưu, ra mắt sách có sự tham dự của chị Trần Diệp Mỹ Dung, Phó bí thư Tỉnh đoàn Lâm Đồng, ông Vũ Xuân Trường, Chủ tịch Hội Người mù tỉnh Lâm Đồng, lãnh đạo Thư viện tỉnh Lâm Đồng, Giám đốc Trung tâm hoạt động Thanh Thiếu nhi tỉnh Lâm Đồng. Bên cạnh đó, có sự hiện diện của các cô giáo dạy "mỹ nhân gạo lứt" thời niên thiếu ở Trường THCS Lam Sơn (Đà Lạt) và nhiều sinh viên.Như Thanh Niên đã thông tin, năm 2015 Lê Dương Thể Hạnh ra mắt cuốn sách đầu tiên - cuốn tiểu thuyết Có một mặt trời không bao giờ tắt. Đây là tự truyện Thể Hạnh kể về hành trình của chính cô - một con người sống trong ánh sáng suốt 27 năm cuộc đời đã vĩnh viễn không còn nhìn thấy mặt trời vì bệnh u não (vào năm 2007). Lúc đó, Thể Hạnh là một thiếu nữ xinh đẹp, làm thông dịch viên tiếng Nhật, trợ lý cho một giám đốc người Nhật, chuẩn bị được qua xứ sở mặt trời mọc để tu nghiệp. Bên cạnh đó, cô còn có một mối tình lãng mạn chuẩn bị sánh đôi để đi tiếp cuộc đời...Tất cả như sụp đổ. Có lúc Thể Hạnh muốn chấm dứt cuộc sống của mình, nhưng bằng nghị lực và tình yêu thương mà mọi người dành cho, Thể Hạnh đã vượt qua. Dù khuôn mặt biến dạng, mù cả hai mắt, tay chân bị liệt, co quắp, miệng phát âm không rõ... nhưng hằng ngày Thể Hạnh tập luyện để tay có thể cử động được. Hạnh học chữ braille (dạng chữ nổi dành cho người mù) và học vi tính chữ nổi với thầy Vũ Xuân Trường. Bên cạnh đó, được sự động viên, hướng dẫn của thầy Nguyễn Quốc Phong (Mái ấm Thiên Ân ở TP.HCM) Thể Hạnh đã tìm lại được niềm vui cuộc sống. Năm 2013, Thể Hạnh tham gia cuộc thi viết Gương nghị lực phi thường do Báo Thanh Niên tổ chức và đã đạt cùng lúc 2 giải. Giải nhì cho tác phẩm Ngày xưa ơi và giải phụ đặc biệt với bài viết Lẽ nào anh là người khiếm thị. Tiếp đó, vào tháng 5.2014, Thể Hành trở thành 27 gương mặt được vinh danh trong đêm gala Tỏa sáng nghị lực Việt cùng Nick Vujicic (chàng trai không tay chân đến từ Úc), tại sân vận động quốc gia Mỹ Đình (Hà Nội).Từ đó đến nay, Thể Hạnh luôn sống lạc quan và lan tỏa nghị lực phi thường ấy với nhiều dự án để giúp đỡ những người đồng cảnh ngộ học tiếng Anh, tiếng Nhật, lập nhóm thiện nguyện Sắc màu hy vọng giúp đỡ những hoàn cảnh tật nguyền, bất hạnh.Không chỉ vậy, Thể Hạnh còn nỗ lực vượt khó phi thường tiếp tục ra mắt bạn đọc thêm 6 cuốn sách khác như: Bình yên sau bão giông, Sứ mệnh của hoa, Lặng thầm đưa khách sang sông, Hạnh phúc trong tầm tay, Trạm yêu thương, và cuốn sách tiếng Anh The sun of love - Mặt trời yêu thương.Lê Dương Thể Hạnh không chỉ viết để bộc lộ tâm hồn mình mà còn lan tỏa những năng lượng của yêu thương đến những người đồng cảnh ngộ và cả những người "sáng mắt". Mỗi cuốn sách đều lan tỏa niềm vui sống và truyền đi những thông điệp nhân văn.Thể Hạnh tự nhận mình là gạch nối giữa ánh sáng và bóng tối. "Tôi có 27 năm sống trong ánh sáng đã cảm nhận được những điều tốt đẹp của thiên nhiên và con người ban tặng, và 17 năm qua dù sống trong bóng tối nhưng tôi lại đón nhận được rất nhiều tình yêu thương của mọi người. Đó là động lực giúp tôi vượt qua nghịch cảnh và luôn mỉm cười, dù miệng tôi bị méo", Thể Hạnh bộc bạch.Tại buổi giao lưu, ra mặt cuốn Hành trình Xanh Thể Hạnh chia sẻ: "Tôi hoàn toàn tôn trọng sự an bài của Đấng sáng tạo, và điều mà mọi người có thể làm là thay đổi chính mình. Xuyên suốt quyển sách, bạn sẽ học cách chủ động đổi mới tư duy để phù hợp với vận hành của vũ trụ. Vì vậy, chúng ta cùng nhìn về những điều tươi sáng để đón chào cuộc sống".Kết thúc buổi giao lưu, Thể Hạnh gởi lời tri ân tự đáy lòng đến những bàn tay đã nâng bước đường đời đầy thử thách suốt 17 năm qua và nói lời cam kết thật xúc động: "Tôi sẽ đi trọn Hành trình xanh đến hơi thở cuối cùng".
Cách chơi ‘Baldur's Gate 3’ bản chính thức trên máy Mac M1 và M2
Nhìn hàng hoa vắng tanh, tôi thoáng bồi hồi, tự giận mình một chút, không ra sớm hơn để gặp, nhìn thêm một chút nụ cười hiền hậu của đôi vợ chồng già. Nhưng cứ nghĩ mọi năm, bác Ba Khâm vẫn dọn dẹp muộn hơn chút xíu, để kêu xe về đến Bến Tre nghỉ ngơi vài tiếng trước khi ngắm pháo hoa giao thừa. Nên lỡ mất cái nắm tay như mọi năm, nghe chừng từ bác một khoảnh khắc trìu mến.Hôm trước, tôi dọn dẹp nhà cửa xong, xách xe chạy ra thấy hai vợ chồng bác đang tíu tít mua bán. Mai, quất, sống đời và đủ thứ hoa. Xôn xao người hỏi han trả giá. Tôi chọn hai chậu bạch mai nhỏ nhắn, như mọi năm. Mỗi chậu khoảng vài chục búp, mới nở một bông, rồi dúi vào túi bác 200 ngàn. Là vì trước đó, tôi không dám hỏi, chỉ e bác không lấy tiền, nên khi loáng thoáng một người bảo rằng mỗi chậu 100 ngàn, mới làm ra vậy. Y như mọi năm!Sáng 27 tết, tôi đã dạo công viên Làng Hoa, mua được chậu mai vàng của một chủ vườn ở P. Thạnh Xuân, Q.12, TP.HCM. Để về chưng góc nhà, đưa mắt ưng ý chậu mai vừa vặn, búp nhiều, dáng thế cũng hợp, nên khi chú bán mai ra giá 1,5 triệu, mua luôn không ngần ngừ. Cái cách mua hoa năm nào với tôi, cũng là để vui chút với vườn với ruộng mà họ đã đổ mồ hôi chăm bẵm. Xe giằng xong chậu mai phía sau, chú lái ngồi lên, vỗ vai người bán bắt tay cười cái, là đi.…Bây giờ, thì những nhà vườn đã lục tục chất bớt hoa lên xe. Còn lại một ít họ rao “xổ hoa xổ hoa” vang rộn các góc công viên. Tôi chú ý một cặp ý chừng là vợ chồng, nghiêng ngó chỉ trỏ mấy chậu linh sam đang trổ hoa tím, nhỏ li ti hương thoang thoảng. Chị bán hoa da trắng mày cong, nói: “cặp 700 ngàn, cô chú à”. Họ trả, thôi bớt 100 ngàn, lấy cặp về chưng cho đẹp. Chị bán hoa dường như giãn cặp mày, cười duyên dáng: ừ, cô chú lấy đi. Vậy là cả ba lấy túi ni lon níu níu buộc buộc, nói lời chúc nhau đôi câu. Nghe lời yêu thương chuyển ý rót vào tai nhau, đất trời như rộn vui! Tôi dạo vài vòng. Giờ này không mua hoa nữa. Nhớ lúc xách xe đi, đứa con gái út cười, nói: “Rồi, ba lại đi làng hoa”. Ý cháu là ba nó cứ thích chạy xe đi, là mua hoa về, để rồi sau đó loay hoay không biết dọn xếp để chưng góc nào trong nhà. Tôi cười “lần này không mua nữa, chỉ dạo thôi”.Gần thêm nửa tiếng. Loanh quanh bất chợt, thế nào tôi cũng vòng đến chỗ chú Bảy Chợ Lách (là biệt danh tôi đặt cho một người quen, dân bán bông ở Bến Tre lên). Hỏi han vài câu, nhìn đám bông cúc vàng mâm xôi đã vợi đi, còn lưa thưa chen giữa đám cúc tím nhỏ xinh, biết là hoa cũng bán được nhiều. Năm nào cũng vậy, chú Bảy rời Sài Gòn sau 5g chiều. Công viên kêu dọn trước 12g, thì chú qua xin mấy cổng nhà mặt tiền phía đối diện, bán thêm một chút, kiếm tiền xe về kịp đón giao thừa.Vậy là một mùa hoa của ngày cuối năm Giáp Thìn đã vãn. Nhìn quanh, tôi có cảm giác chút trống vắng hơn mấy bữa trước. Nhưng hoa đã về với mọi nhà, xóm ngõ để đẹp hơn những ngày thường tất bật lo toan.Để rồi các gia đình quây quần lúc giao thừa, ngắm những nụ hoa, mầm lá xanh tươi đang gọi xuân về!